1 Đừng tự nhốt mình trong tuyệt vọng Fri Mar 27, 2009 3:56 pm
MsChip
Quản Trị Viên
Em, đôi lúc thấy em khóc, đôi lúc thấy em ngồi nhìn vu vơ ra phía xa xôi, đôi lúc thấy em tự hành hạ thể xác mình, phá nát cuộc đời mình và nhốt mình trong tuyệt vọng.
Em không tìm thấy ý nghĩa của cuộc sống ư?
Em không tìm thấy lí do mình cần phải sống ư?
Em, hãy nhìn lại mình trong gương, em có tìm được một người nào trong thế gian này có khuôn mặt giống em, đôi mắt giống em, nụ cười giống em, tính cách giống em, tất cả đều giống em. Em không thể tìm thấy vì em là duy nhất, chỉ một và duy nhất. Em phải tự hào vì mình được sinh ra với những đường nét của riêng mình. Đừng tự ti nếu em không đẹp.
Em, tình yêu đã qua của em không phải là bi kịch. Không ai bắt em phải quên, mà em hãy luôn nhớ đến nó như một bài học về cuộc đời. Em hãy nghĩ, một ngày nào đó có thể em phải cảm ơn người đàn ông đã làm em đau khổ bây giờ để tương lai em gặp được một người đàn ông tốt hơn, của riêng em. Em hãy sống qua nỗi đau để chờ những niềm vui sẽ đến.
Em, cuộc đời của em đau khổ, chông gai và nhiều gian khó. Em hãy cám ơn thượng đế đã ban cho em một cuộc đời như thế, bởi nhờ nó em sẽ trở thành một cô gái mạnh mẽ, giỏi giang và em có thể tự hào rằng mình đã vượt qua số phận mà không gục ngã. Có viên ngọc quý nào không cần qua tôi luyện đâu em?
Em, ông trời không hề bất công, ông trời luôn sòng phẳng với mỗi chúng ta. Mất và được, hai khái niệm đó không bao giờ tách rời nhau. Cuộc đời lấy của em đi thứ này sẽ bù đắp cho em thứ khác. Mỗi một giọt nước mắt em rơi xuống sẽ là một trải nghiệm đáng quý mà em không thể mua được bằng tiền. Có thể em khuyết tật về thể xác nhưng em hoàn toàn có thể có được một tâm hồn không khuyết tật, một tâm hồn đẹp. Có thể em thiếu tình yêu thương của người này, nhưng em sẽ tìm được tình yêu thương từ những người khác, quan trọng em có biết mở lòng mình ra để đón nhận những yêu thương ấy hay không.
Em, tự nhốt mình trong tuyệt vọng, em thấy cuộc đời này nhàm chán lắm sao? Em hãy nhìn lên bầu trời trong xanh trên cao, nó có mất đi màu xanh vốn có ấy vì em tuyệt vọng không em?
Em, mỗi buổi sáng thức dậy, em thấy trống trải lắm phải không, thấy vô vị bởi mỗi ngày trôi qua nhàm chán và tẻ nhạt phải không? Em hãy mở cửa ra, hãy nghe một bài hát vui vui, hãy nhìn bầu trời đang bắt đầu rực sáng và hãy hít căng một lồng ngực đầy gió, hãy tự nói với mình " luôn tươi cười, tôi ơi". Bởi khi em cười, cuộc sống xung quanh em tươi đẹp biết bao. Em hãy tươi cười với bất cứ ai em gặp trên đường, dù quen hay không, họ sẽ thấy ấm áp hơn và trao lại cho em nụ cười của họ. Như thế, em biết rằng em tồn tại và đang tạo niềm vui không chỉ riêng cho mình.
Em, có thấy những cánh tay chìa ra cần em giúp đỡ không, nếu có và nếu có thể, em đừng ngần ngại. Họ sẽ trao cho em những ánh mắt cảm ơn, những nụ cười hạnh phúc, họ sẽ nói cho em biết em đang sống có ích, có ý nghĩa và có mục đích…đấy em.
Em, tự nhốt mình trong tuyệt vọng, tức là em đang đi giữa một sa mạc khô cằn và luôn tìm kiếm một ốc đảo tươi đẹp. Em hãy cứ đi, vững bước mà đi, ốc đảo đó đang ẩn hiện ngay trước mắt em. Kể cả khi ốc đảo đó chỉ là ảo ảnh, và nó sẽ tan biến theo hư không thì khi đó em hãy nhìn xuống dưới chân, có thể em đã thoát ra khỏi sa mạc đó rồi đấy.
Em, đừng tự nhốt mình trong tuyệt vọng!
Em không tìm thấy ý nghĩa của cuộc sống ư?
Em không tìm thấy lí do mình cần phải sống ư?
Em, hãy nhìn lại mình trong gương, em có tìm được một người nào trong thế gian này có khuôn mặt giống em, đôi mắt giống em, nụ cười giống em, tính cách giống em, tất cả đều giống em. Em không thể tìm thấy vì em là duy nhất, chỉ một và duy nhất. Em phải tự hào vì mình được sinh ra với những đường nét của riêng mình. Đừng tự ti nếu em không đẹp.
Em, tình yêu đã qua của em không phải là bi kịch. Không ai bắt em phải quên, mà em hãy luôn nhớ đến nó như một bài học về cuộc đời. Em hãy nghĩ, một ngày nào đó có thể em phải cảm ơn người đàn ông đã làm em đau khổ bây giờ để tương lai em gặp được một người đàn ông tốt hơn, của riêng em. Em hãy sống qua nỗi đau để chờ những niềm vui sẽ đến.
Em, cuộc đời của em đau khổ, chông gai và nhiều gian khó. Em hãy cám ơn thượng đế đã ban cho em một cuộc đời như thế, bởi nhờ nó em sẽ trở thành một cô gái mạnh mẽ, giỏi giang và em có thể tự hào rằng mình đã vượt qua số phận mà không gục ngã. Có viên ngọc quý nào không cần qua tôi luyện đâu em?
Em, ông trời không hề bất công, ông trời luôn sòng phẳng với mỗi chúng ta. Mất và được, hai khái niệm đó không bao giờ tách rời nhau. Cuộc đời lấy của em đi thứ này sẽ bù đắp cho em thứ khác. Mỗi một giọt nước mắt em rơi xuống sẽ là một trải nghiệm đáng quý mà em không thể mua được bằng tiền. Có thể em khuyết tật về thể xác nhưng em hoàn toàn có thể có được một tâm hồn không khuyết tật, một tâm hồn đẹp. Có thể em thiếu tình yêu thương của người này, nhưng em sẽ tìm được tình yêu thương từ những người khác, quan trọng em có biết mở lòng mình ra để đón nhận những yêu thương ấy hay không.
Em, tự nhốt mình trong tuyệt vọng, em thấy cuộc đời này nhàm chán lắm sao? Em hãy nhìn lên bầu trời trong xanh trên cao, nó có mất đi màu xanh vốn có ấy vì em tuyệt vọng không em?
Em, mỗi buổi sáng thức dậy, em thấy trống trải lắm phải không, thấy vô vị bởi mỗi ngày trôi qua nhàm chán và tẻ nhạt phải không? Em hãy mở cửa ra, hãy nghe một bài hát vui vui, hãy nhìn bầu trời đang bắt đầu rực sáng và hãy hít căng một lồng ngực đầy gió, hãy tự nói với mình " luôn tươi cười, tôi ơi". Bởi khi em cười, cuộc sống xung quanh em tươi đẹp biết bao. Em hãy tươi cười với bất cứ ai em gặp trên đường, dù quen hay không, họ sẽ thấy ấm áp hơn và trao lại cho em nụ cười của họ. Như thế, em biết rằng em tồn tại và đang tạo niềm vui không chỉ riêng cho mình.
Em, có thấy những cánh tay chìa ra cần em giúp đỡ không, nếu có và nếu có thể, em đừng ngần ngại. Họ sẽ trao cho em những ánh mắt cảm ơn, những nụ cười hạnh phúc, họ sẽ nói cho em biết em đang sống có ích, có ý nghĩa và có mục đích…đấy em.
Em, tự nhốt mình trong tuyệt vọng, tức là em đang đi giữa một sa mạc khô cằn và luôn tìm kiếm một ốc đảo tươi đẹp. Em hãy cứ đi, vững bước mà đi, ốc đảo đó đang ẩn hiện ngay trước mắt em. Kể cả khi ốc đảo đó chỉ là ảo ảnh, và nó sẽ tan biến theo hư không thì khi đó em hãy nhìn xuống dưới chân, có thể em đã thoát ra khỏi sa mạc đó rồi đấy.
Em, đừng tự nhốt mình trong tuyệt vọng!
Dr Ruan's Blog