1 Chỉ còn mình anh - Anh Tú Fri Jan 30, 2009 5:58 pm
MsChip
Quản Trị Viên
Đầu năm nghe bài hát buồn thấy lòng tê tái, nhưng đôi khi ở tận cùng nỗi đau, người ta lại cảm thấy thanh thản.
Khó có ai sống trọn vẹn một cuộc đời mà chỉ có một mối tình. Đó có thể là niềm hạnh phúc và may mắn. Với tôi, trải nghiệm sự chia ly ở mỗi cuộc tình chính là dịp để nhìn lại bản thân.
Tôi thích khoảng lặng ở giữa những cuộc tình, một khoảng lặng không hề dễ chịu, nhiều dằn vặt, buồn tủi, hờn giận. Cảm giác đau đớn khi bị phản bội hoặc cảm thấy thấy thất vọng và tiếc nuối. Dù ở trạng thái nào thì kết thúc một tình yêu cũng là những lát cắt sâu mà người khôn ngoan có thể đúc kết được nhiều bài học về cuộc sống. Trong đó bài học lớn nhất là cách cư xử và thái độ của 2 người (đã từng) trong cuộc dành cho nhau.
Nếu chia tay hay kết thúc một cuộc tình mà hoàn cảnh cũng đẹp như khi bắt đầu thì tôi đồ rằng chuyện ấy chỉ có trong phim. Tình yêu hiếm khi ra đi cùng một lượt với cả 2 người. Thế nên sẽ luôn có tình trạng một ở bị động, một thụ động. Người thụ động khó có được cảm xúc cao thượng ngay thời điểm nhạy cảm nhất. Tùy cách giải quyết tiêu cực hay tích cực ở mỗi người, riêng tôi, tôi chọn những bài hát buồn là bạn đồng hành của mình. Giai điệu buồn thảm sẽ không làm tôi buồn, những lời day dứt ấy khiến tôi trở nên mạnh mẽ, cao thượng hơn. Và cứ thế, tôi đi qua cuộc tình....
Người ra đi để sầu úa lên trăng...vàng, để xuân chết trên đồi vắng. Lệ chia ly nàng còn thắm đôi vai này, tạ từ mà nụ hôn nồng đêm cuối vẫn còn tha thiết.
Em hỡi, mình đã không chung tình duyên xa rồi. Ta hờn trách nhau chi cho lòng nghẹn ngào chua xót. Thôi mình xoá cho nhau niềm đau cơn hận. Để thuyền lòng nhẹ sang ngang.
ĐK:
Mối tình đầu, lấp chôn sâu khi Em qua cầu làm hành trang ta tiễn nhau. Biết rằng đời, sẽ quên mau hãy coi như mình chẳng hề quen nhau.
Nàng ra đi tìm hạnh phúc cho riêng mình. Còn lại lòng ta chết trong khung trời im vắng. Sầu đơn côi tình buồn khắc sâu trong hồn. Trọn đời chẳng hề nguôi nhìn chăn gối hương nồng chưa dứt.
Người yêu hỡi mình xoá cho nhau niềm đau cơn hận. Để thuyền Em nhẹ gánh sang ngang xuôi chiều tìm vui duyên mới. Đường muôn lối hình bóng theo ta ngày đêm không rời. Đời còn mình Anh thôi.
ĐK:
Mối tình đầu, lấp chôn sâu khi Em qua cầu làm hành trang ta tiễn nhau. Biết rằng đời, sẽ quên mau hãy coi như mình chẳng hề quen nhau
Theo Zing
Khó có ai sống trọn vẹn một cuộc đời mà chỉ có một mối tình. Đó có thể là niềm hạnh phúc và may mắn. Với tôi, trải nghiệm sự chia ly ở mỗi cuộc tình chính là dịp để nhìn lại bản thân.
Tôi thích khoảng lặng ở giữa những cuộc tình, một khoảng lặng không hề dễ chịu, nhiều dằn vặt, buồn tủi, hờn giận. Cảm giác đau đớn khi bị phản bội hoặc cảm thấy thấy thất vọng và tiếc nuối. Dù ở trạng thái nào thì kết thúc một tình yêu cũng là những lát cắt sâu mà người khôn ngoan có thể đúc kết được nhiều bài học về cuộc sống. Trong đó bài học lớn nhất là cách cư xử và thái độ của 2 người (đã từng) trong cuộc dành cho nhau.
Nếu chia tay hay kết thúc một cuộc tình mà hoàn cảnh cũng đẹp như khi bắt đầu thì tôi đồ rằng chuyện ấy chỉ có trong phim. Tình yêu hiếm khi ra đi cùng một lượt với cả 2 người. Thế nên sẽ luôn có tình trạng một ở bị động, một thụ động. Người thụ động khó có được cảm xúc cao thượng ngay thời điểm nhạy cảm nhất. Tùy cách giải quyết tiêu cực hay tích cực ở mỗi người, riêng tôi, tôi chọn những bài hát buồn là bạn đồng hành của mình. Giai điệu buồn thảm sẽ không làm tôi buồn, những lời day dứt ấy khiến tôi trở nên mạnh mẽ, cao thượng hơn. Và cứ thế, tôi đi qua cuộc tình....
Người ra đi để sầu úa lên trăng...vàng, để xuân chết trên đồi vắng. Lệ chia ly nàng còn thắm đôi vai này, tạ từ mà nụ hôn nồng đêm cuối vẫn còn tha thiết.
Em hỡi, mình đã không chung tình duyên xa rồi. Ta hờn trách nhau chi cho lòng nghẹn ngào chua xót. Thôi mình xoá cho nhau niềm đau cơn hận. Để thuyền lòng nhẹ sang ngang.
ĐK:
Mối tình đầu, lấp chôn sâu khi Em qua cầu làm hành trang ta tiễn nhau. Biết rằng đời, sẽ quên mau hãy coi như mình chẳng hề quen nhau.
Nàng ra đi tìm hạnh phúc cho riêng mình. Còn lại lòng ta chết trong khung trời im vắng. Sầu đơn côi tình buồn khắc sâu trong hồn. Trọn đời chẳng hề nguôi nhìn chăn gối hương nồng chưa dứt.
Người yêu hỡi mình xoá cho nhau niềm đau cơn hận. Để thuyền Em nhẹ gánh sang ngang xuôi chiều tìm vui duyên mới. Đường muôn lối hình bóng theo ta ngày đêm không rời. Đời còn mình Anh thôi.
ĐK:
Mối tình đầu, lấp chôn sâu khi Em qua cầu làm hành trang ta tiễn nhau. Biết rằng đời, sẽ quên mau hãy coi như mình chẳng hề quen nhau
Theo Zing