1 Mạnh mẽ lên em nhé Tue Apr 07, 2009 9:30 pm
MsChip
Quản Trị Viên
Bởi thời gian hững hờ vốn chẳng có chỗ cho từ "giá như".
Có thể có trăm nghìn cách lý giải cho nỗi đau em mang, và từng ấy câu giá như sẽ xuất hiện, để đổ lỗi cho cho bản thân, cho những người xung quanh, cho kẻ không biết rằng mình đang sở hữu hạnh phúc nên đã lạnh lùng để vuột qua.
Giá như em mạnh mẹ chọn lấy tình yêu của mình, giá như không có những búa rìu dư luận làm lớn thêm những rạn nứt, giá như những người thân của em hiểu em hơn, giá như kẻ em đã từng trao gửi cuộc đời là một người đàn ông thực sự, giá như...
Dẫu thế em chắc đã biết chắng ích gì, thời gian cứ trôi, chẳng hẳn quá nhanh, mà thậm chí có thể nói là rất chậm, 86400 khoảnh khắc đến rồi đi mỗi ngày, nhưng có lẽ chính xác là nhanh cho những đổ vỡ, và qúa chậm cho những nỗi đau có thể phai đi. Nhanh hay chậm thì nó cũng chẳng bao giờ quay lại, mỗi câu giá nhứ ư, có khác nào tự xát muối lên vết thương đang cần chóng lành. Hãy thôi nghĩ đến những điều đã qua, thôi nghĩ rằng quá khứ ấy có thể thay đổi, thôi nghĩ rằng ai đó có lỗi, thôi rơi những giọt nước mắt mà đến lúc này em biết rõ là không đáng.
Số phận, có lẽ làm gì cũng có lý do của nó cả! Gặp những điều xấu để rồi trân trọng hơn những cái tốt. Và trưởng thành. Còn đủ sớm để bắt đầu lại.
Bởi hôm qua là quá khứ, hiện tại là món quà và ngày mai là tương lai.
Em có thấy mình may mắn hay không, anh thấy là có đấy, bởi dẫu sao quá khứ buồn đau ấy cũng thật ngắn, đủ để em không gục ngã hẳn mà chỉ làm cho em thêm trưởng thành.
Mỗi lần vấp là một lần bớt dại
Để khôn thêm một chút ở trên đời
Mỗi lần vấp là một lần từng trải
Hiểu đời hơn và hiểu mình hơn
Con người không phải một cái máy tính, muốn xoá đi đoạn nào là chỉ cần delete=> enter. Nhưng cũng chẳng khó gì để gạt ra khỏi tâm trí những hôm qua không đáng nhớ. Hãy nhớ về những hôm qua nhiều niềm vui, để nghĩ rằng mình có thể vui hơn thế chứ, nhưng đừng nhớ về những hôm qua nhiều nứớc mắt. Bởi sẽ lại có người buồn theo em. Hãy xua đi những lo lắng và sợ hãi để thực sự đóng lại cánh cửa quá khứ kia đi. Để không còn cơn gió xấu nào từ quá khứ ấy có thể làm cho hiện tại hay nhày mai của em bị ảnh hưỏng nữa. Em không bế tắc, tương lai đang mở ra trước mắt, đang đón đợi em mà.
Anh không tin là trong bão giông
Em cam chịu con thuyền chết chìm trên sóng
Nhưng anh tin là trong cát bỏng
Em như xương rồng vẫn hoa
Tự tin lên nhé. Bước qua, mở những món quà và thấy cuộc sống thật đẹp.
Bởi ta không sống chỉ cho bản thân mình.
Em đã vì mọi người quá nhiều, nên phải chịu những nỗi buồn. Đừng nghĩ là mình sai, chỉ là em làm chưa đúng cách mà thôi. Nên hãy cứ nghĩ đến những người thân mỗi ngày, hạnh phúc của em là hạnh phúc của bao người thương yêu và hy vọng vào em. Hãy làm những gì em cho là mang lại hạnh phúc cho tất cả. Đừng hy vọng , mà hãy thực sự tin hạnh phúc trọn vẹn đang chờ đợi em. Thật bình tĩnh và lựa chọn sáng suốt, em vẫn là người con gái thật thuyệt vời, nên tạm thời cũng chỉ cần có thế mà thôi
Bởi anh yêu em và sẵn sàng mang đến cho em hạnh phúc.
Vượt qua đi và đừng rơi nước mắt. Sớm nhìn thấy những niềm vui vì cuộc sống đâu chỉ có những lo toan
Có thể có trăm nghìn cách lý giải cho nỗi đau em mang, và từng ấy câu giá như sẽ xuất hiện, để đổ lỗi cho cho bản thân, cho những người xung quanh, cho kẻ không biết rằng mình đang sở hữu hạnh phúc nên đã lạnh lùng để vuột qua.
Giá như em mạnh mẹ chọn lấy tình yêu của mình, giá như không có những búa rìu dư luận làm lớn thêm những rạn nứt, giá như những người thân của em hiểu em hơn, giá như kẻ em đã từng trao gửi cuộc đời là một người đàn ông thực sự, giá như...
Dẫu thế em chắc đã biết chắng ích gì, thời gian cứ trôi, chẳng hẳn quá nhanh, mà thậm chí có thể nói là rất chậm, 86400 khoảnh khắc đến rồi đi mỗi ngày, nhưng có lẽ chính xác là nhanh cho những đổ vỡ, và qúa chậm cho những nỗi đau có thể phai đi. Nhanh hay chậm thì nó cũng chẳng bao giờ quay lại, mỗi câu giá nhứ ư, có khác nào tự xát muối lên vết thương đang cần chóng lành. Hãy thôi nghĩ đến những điều đã qua, thôi nghĩ rằng quá khứ ấy có thể thay đổi, thôi nghĩ rằng ai đó có lỗi, thôi rơi những giọt nước mắt mà đến lúc này em biết rõ là không đáng.
Số phận, có lẽ làm gì cũng có lý do của nó cả! Gặp những điều xấu để rồi trân trọng hơn những cái tốt. Và trưởng thành. Còn đủ sớm để bắt đầu lại.
Bởi hôm qua là quá khứ, hiện tại là món quà và ngày mai là tương lai.
Em có thấy mình may mắn hay không, anh thấy là có đấy, bởi dẫu sao quá khứ buồn đau ấy cũng thật ngắn, đủ để em không gục ngã hẳn mà chỉ làm cho em thêm trưởng thành.
Mỗi lần vấp là một lần bớt dại
Để khôn thêm một chút ở trên đời
Mỗi lần vấp là một lần từng trải
Hiểu đời hơn và hiểu mình hơn
Con người không phải một cái máy tính, muốn xoá đi đoạn nào là chỉ cần delete=> enter. Nhưng cũng chẳng khó gì để gạt ra khỏi tâm trí những hôm qua không đáng nhớ. Hãy nhớ về những hôm qua nhiều niềm vui, để nghĩ rằng mình có thể vui hơn thế chứ, nhưng đừng nhớ về những hôm qua nhiều nứớc mắt. Bởi sẽ lại có người buồn theo em. Hãy xua đi những lo lắng và sợ hãi để thực sự đóng lại cánh cửa quá khứ kia đi. Để không còn cơn gió xấu nào từ quá khứ ấy có thể làm cho hiện tại hay nhày mai của em bị ảnh hưỏng nữa. Em không bế tắc, tương lai đang mở ra trước mắt, đang đón đợi em mà.
Anh không tin là trong bão giông
Em cam chịu con thuyền chết chìm trên sóng
Nhưng anh tin là trong cát bỏng
Em như xương rồng vẫn hoa
Tự tin lên nhé. Bước qua, mở những món quà và thấy cuộc sống thật đẹp.
Bởi ta không sống chỉ cho bản thân mình.
Em đã vì mọi người quá nhiều, nên phải chịu những nỗi buồn. Đừng nghĩ là mình sai, chỉ là em làm chưa đúng cách mà thôi. Nên hãy cứ nghĩ đến những người thân mỗi ngày, hạnh phúc của em là hạnh phúc của bao người thương yêu và hy vọng vào em. Hãy làm những gì em cho là mang lại hạnh phúc cho tất cả. Đừng hy vọng , mà hãy thực sự tin hạnh phúc trọn vẹn đang chờ đợi em. Thật bình tĩnh và lựa chọn sáng suốt, em vẫn là người con gái thật thuyệt vời, nên tạm thời cũng chỉ cần có thế mà thôi
Bởi anh yêu em và sẵn sàng mang đến cho em hạnh phúc.
Vượt qua đi và đừng rơi nước mắt. Sớm nhìn thấy những niềm vui vì cuộc sống đâu chỉ có những lo toan
Armand Duval -Sirocco's blog